Có chàng trai đến gặp vị chân sư và thưa:
"Thưa thầy, con đến để xin thầy giúp đỡ vì con bị dày vò bởi những cảm giác vô dụng về bản thân và không muốn sống nữa. Ai cũng nói con là kẻ thất bại và ngu ngốc. Con xin thầy giúp con!,
Vị chân sư ngước nhìn chàng và đáp vội vã: “Tha thứ cho ta vì ta đang vội và không thể giúp con. Ta có việc gấp cần làm…” – vị chân sư ngừng giây lát suy nghĩ, rồi thêm: Nhưng nếu con đồng ý giúp ta, đổi lại, ta sẽ giúp con.’
’Dĩ nhiên, thưa thầy!’ chàng trai lẩm bẩm, cay đắng nhận ra mối bận tâm của anh bị xem như không mấy quan trọng. “Tốt”, vị chân sư đáp, và lấy chiếc nhẫn có viên ngọc tuyệt đẹp trên tay ông.
“Hãy lấy ngựa ta và đi vào chợ! Ta cần bán chiếc nhẫn này gấp để trả nợ. Hãy bán với giá hợp lý và đừng bán với giá thấp hơn một đồng vàng! Hãy đi ngay và quay về ngay khi con có thể!’
Chàng trai lấy chiếc nhẫn và cưỡi ngựa đi. Khi đến chợ, anh đưa chiếc nhẫn cho nhiều lái buôn khác nhau, những người ban đầu xem xét chiếc nhẫn với vẻ quan tâm. Nhưng chẳng bao lâu khi biết chiếc nhẫn có giá một đồng vàng họ tỏ ra thờ ơ. Một số lái buôn cười vào mặt chàng trai, số khác bỏ đi. Duy chỉ thương gia già tử tế giải thích cho anh rằng giá một đồng vàng là quá mắc và ông chỉ có thể mua với giá một đồng tiền bằng đồng, hoặc cố lắm là một đồng bạc.
Nghe những lời này, chàng trai trở nên thất vọng vì anh nhớ lời hướng dẫn của vị chân sư không bán với giá thấp hơn đồng vàng. Đi khắp chợ để kiếm người mua giữa hàng trăm người, anh buồn bã lên ngựa. Thất vọng tràn trề, anh quay về với vị chân sư.
’Thưa thầy, con không thể thực thi yêu cầu của thầy”, anh nói. “Con đã cố gắng hết sức chỉ bán được với giá vài đồng bạc nhưng thầy nói con đừng bán với giá thấp hơn đồng vàng. Thế nhưng họ nói con rằng, chiếc nhẫn này không có giá cao như thế”.
“Đây điều quan trọng, con trai à!’ vị chân sư đáp. Trước khi bán chiếc nhẫn, chẳng phải là ý tưởng tồi nếu con biết chiếc nhẫn này thực sự giá bao nhiêu đúng không. Và ai có thể biết giá trị thực của chiếc nhẫn này giỏi hơn thợ kim hoàn? Hãy đi đến thợ kim hoàn để biết chiếc nhẫn này giá bao nhiêu. Nhưng đừng bán cho ông ta cho dù ông ta có trả giá cao thế nào. Thay vào đó, con hãy quay lại đây ngay tức khắc”.
Chàng trai lần nữa nhảy lên ngựa và đi đến thợ kim hoàn. Thợ kim hoàn xem xét chiếc nhẫn qua kính hiển vi rất lâu, sau đó đặt lên chiếc cân nhỏ. Cuối cùng, ông quay lại chàng trai và nói:
“Hãy thưa với vị chân sư, ngay lúc này ta không thể mua với giá hơn 58 đồng vàng. Nhưng nếu vị chân sư chờ ta thêm ít lâu, ta sẽ mua chiếc nhẫn với giá 70 đồng vàng”.
“70 đồng vàng ư?!” chàng trai thốt lên. Anh cười, cám hơn thợ kim hoàn và tức tốc quay về với vị chân sư. Khi vị chân sư nghe câu chuyện từ chàng trai đang phấn khích, ông bảo anh: “Con trai, hãy nhớ lấy, con giống như chiếc nhẫn này. Quý giá và độc đáo! Chỉ chuyên gia thật sự mới đánh giá đúng giá trị của con. Vì thế tại sao con lại phí thời gian lang thang trong chợ và để ý đến ý kiến của bất kỳ kẻ ngốc nào?”
Hoàng Nguyễn lược dịch